Tình yêu là câu trả lời cho tất cả (Ga 21,1-19)

Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay (Ga 21,1-19) kể cho chúng ta việc Chúa Phục sinh hiện ra với các Tông đồ lần thứ ba tại bờ Biển hồ Tiberiade sau khi Người từ cõi chết sống lại và sau lúc các Tông đồ làm việc mệt nhọc suốt cả đêm mà chẳng được gì.

Jesus-Christ-ImageHình ảnh các Tông đồ làm việc mệt nhọc mà chẳng được kết quả gì có lẽ cũng rất gần với hình ảnh đời sống vất vả hằng ngày của chính chúng ta hoặc của anh chị em chung quanh chúng ta. Nhiều khi chúng ta tự hỏi tại sao cuộc sống này có quá nhiều khổ cực, có quá nhiều sự bất công thế? Tại sao con người cứ phải quần quật với kế sinh nhai mà vẫn chẳng đủ ăn đủ mặc? Tại sao chỉ vì mối lợi vật chất, mà xét cho cùng cũng chỉ vì miếng ăn và quyền lợi, mà con người có thể gây chiến tranh và đối xử tàn bạo với nhau thế? Xem ra con người càng vật lộn kiếm tiền và danh lợi bao nhiêu thì cuối cùng, ở phía cuối chặng đường đời, họ lại càng cảm thấy sự rỗng tuếch và chán nản của kiếp sống con người.

Các Tông đồ, sau biến cố thập giá của Thầy, đã trở về với nếp sống thường ngày, giữa những xuôi ngược của kiếp sống phàm nhân. Có lẽ họ còn thiếu một điều gì đó quan trọng. Cũng vậy, chính chúng ta chắc vẫn còn thiếu một điều gì đó quan trọng.

Trong lúc các Tông đồ đã làm việc vất vả mà chẳng được gì, Đức Giêsu hiện đến với họ. Câu hỏi của Đức Giêsu đánh trúng điểm yếu của các Tông đồ: “Này các con bé nhỏ, các anh không có gì ăn ư?” (Ga 21,5a). Điều đáng quý‎ ở nơi các Tông đồ là họ biết nhận thật tình trạng “rỗng không” của mình, họ trả lời Đức Giêsu: “Thưa, không!” (Ga 21,5b). Chỉ khi họ vâng lời Đức Giêsu: “Các anh cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá!” (Ga 21,6a), mặc dù vẫn chưa nhận ra Người (Ga 21,4), họ mới thoát được nỗi chán chường và tình trạng “rỗng tuếch”. Quả thật họ đã bắt được một mẻ lưới đầy cá, đến nỗi họ ra như không có khả năng để kéo lưới lên (Ga 21,6b).

Trong khi họ vui mừng và ngỡ ngàng vì mẻ lưới đầy cá, thì chỉ có duy nhất người môn đệ Đức Giêsu yêu dấu mới có khả năng nhận ra người đang đứng ở bờ hồ Tiberiade kia chính là Thầy của mình, Đấng Phục sinh (Ga 21,7).

Như vậy, điều còn thiếu ở nơi các Tông đồ để có thể nhận ra được sự hiện diện của Đấng Phục sinh, để có thể không còn bị chán chường và thất vọng, để có thể có được tất cả, đó chính là Tình Yêu! Quả vậy, “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Thiên Chúa yêu thương chúng ta và Thiên Chúa đến ở giữa chúng ta. Các Tông đồ đã ở với Đức Giêsu trong suốt ba năm, nhưng họ vẫn không nhận ra được Đức Giêsu sau khi Người từ cõi chết sống lại, bởi vì họ vẫn còn thiếu Tình Yêu của Thiên Chúa. Người môn đệ nhận ra được Đức Giêsu (Ga 21,7) là bởi vì ông đã được Đức Giêsu yêu mến (x. Ga 13,23-25). Nếu không có Tình yêu của Đức Giêsu, các Tông đồ và cả chúng ta nữa sẽ chẳng làm được gì (x. Ga 15,1-17). Ngay cả giữa những dấu lạ điềm thiêng, nếu không có Tình yêu của Đức Giêsu (x. 1Cr 13), thì chúng ta cũng chẳng nhận ra được sự hiện diện của Người (Ga 21,4) và vẫn mãi còn chìm đắm trong cuộc đời vất vả và trống rỗng (Ga 21,3).

Câu hỏi của Đức Giêsu: “Các anh không có gì ăn ư?” không phải đơn giản là cần câu trả lời “có” hay “không có” thức ăn bình thường, nhưng là dẫn đến câu trả lời “yêu” hay “không yêu” Thiên Chúa và anh chị em mình. Người môn đệ nhận ra Đức Giêsu qua dấu lạ mẻ lưới đầy cá nhờ bởi ông đã được Đức Giêsu yêu mến cách đặc biệt. Giờ đây các môn đệ của Đức Giêsu mà đại diện là Phêrô, để sống và làm chứng cho sự phục sinh và tình yêu của Thiên Chúa, cũng cần một lần dứt khoát nói lên lòng yêu mến của mình với Thầy Chí Thánh. “Này anh Simôn, con ông Gioan, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông Phêrô trả lời: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga 21,15-17). Ba lần hỏi và ba lần trả lời như thế đủ cho thấy tầm quan trọng của Tình Yêu mến trong Thiên Chúa! Để sống trong Tình Yêu mến thật của Thiên Chúa, chúng ta cần được “hỏi” để “được yêu thương” và cũng cần “trả lời” để “thương yêu”!

Tình Yêu và Lòng Thương Xót của Thiên Chúa là câu trả lời cho tất cả mọi vấn đề của đời sống con người. Chỉ khi nào ở trong Tình Yêu này (x. Ga 15,9-17), chúng ta mới được sống và sống dồi dào (Ga 10,10) và có thể làm được mọi điều tốt lành (Ga 14,12). Chỉ khi nào thực sự ở trong Tình Yêu và Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, chúng ta mới “không còn vung kiếm đánh nhau” “và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến” (x. Is 2,4). Chỉ khi nào ở trong Tình Yêu và Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, chúng ta mới có khả năng mạnh mẽ như Phêrô: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm” (Cv 5,29).

Thật vậy, khi chúng ta yêu mến Thiên Chúa và thương yêu anh chị em đồng loại, chúng ta thật sự sẽ trở thành những môn đệ yêu dấu của Đức Giêsu! Xin cho mỗi người chúng ta một khi đã được Thiên Chúa yêu mến, chúng ta cũng biết thưa lên với Chúa như Phêrô: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy!” (Ga 21,17).

Vincent Maria Phạm Cao Quý, C.Ss.R.‎

Bài liên quan

Bài mới

Facebook

Youtube