Buổi tiếp kiến chung 28/3 của ĐTC Phanxicô: 'Tam Nhật Thánh chính là trung tâm điểm của đức tin Kitô giáo'

Buổi tiếp kiến chung sáng hôm qua 28/3 đã được tổ chức vào lúc 9 giờ 30 tại Quảng trường Thánh Phêrô, nơi mà Đức Thánh Cha Phanxicô đã gặp gỡ các nhóm người hành hương và các tín hữu từ Ý và khắp nơi trên toàn thế giới.

SFO3324-740x493

Trong bài chia sẻ bằng tiếng Ý, ĐTC Phanxicô đã tập trung suy niệm về Tam Nhật Vượt Qua (1 Cr 5: 7-8).

Sau khi tóm tắt bài chia sẻ Giáo lý của mình bằng một số ngôn ngữ, Đức Thánh Cha đã gửi lời chào mừng đặc biệt tới các nhóm tín hữu hiện diện trong buổi tiếp kiến chung.

Buổi tiếp kiến chung kết thúc với bài bình ca Latinh ‘Pater Noster’ (Kinh Lạy Cha) và Phép Lành Tòa Thánh.

* * *

Dưới đây là bài chia sẻ Giáo lý của ĐTC Phanxicô:

Anh chị em thân mến! Chào mừng tất cả anh chị em!

Hôm nay tôi muốn dừng lại để suy niệm về Tam Nhật Phục Sinh, bắt đầu từ Thứ Năm Tuần Thánh, để làm rõ hơn chút xíu về điều mà những ngày quan trọng nhất của Năm Phụng vụ diễn tả cho chúng ta là những người tin Chúa. Tôi muốn đặt ra cho anh chị em một câu hỏi: Dịp lễ quan trọng nhất của đức tin Kitô giáo của chúng ta là gì? Lễ Giáng sinh hay Phục Sinh? Thưa đó chính là lễ Phục Sinh bởi vì đó là ngày lễ của sự cứu rỗi của chúng ta, ngày lễ về tình yêu thương của Thiên Chúa dành cho chúng ta, ngày lễ tưởng niệm Cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh của Ngài. Vì vậy, tôi muốn cùng với anh chị em suy niệm về dịp lễ này, trong những ngày này, vốn là những ngày lễ vượt qua, cho đến khi Chúa sống lại. Những ngày này tưởng niệm về một mầu nhiệm vô cùng lớn lao: Cuộc Khổ Nạn và Sự Phục Sinh của Chúa Giêsu. Tam Nhật Thánh bắt đầu vào Thứ Năm Tuần Thánh, với Thánh Lễ Tiệc Ly và kết thúc với giờ kinh chiều của Chúa Nhật Phục Sinh. Sau đó là Thứ Hai Phục Sinh để cử hành dịp lễ trọng đại này: thêm một ngày nữa. Tuy nhiên, đây là sau phụng vụ: đó là dịp lễ của gia đình, đó là dịp lễ của xã hội. Nó đánh dấu các giai đoạn cơ bản của đức tin của chúng ta và ơn gọi của chúng ta trên thế giới, và tất cả mọi Kitô hữu đều được mời gọi để sống Tam Nhật Thánh – Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy; và Chúa nhật – dĩ nhiên – Thứ bảy là ngày Chúa Sống Lại – Tam Nhật Thánh, có thể nói rằng, như “khuôn mẫu” của đời sống cá nhân và cộng đồng của họ, của đời sống cộng đồng của họ, bởi vì cuộc di cư từ Ai Cập đã được thực hiện bởi các anh chị em Do Thái của chúng ta.

Tam Nhật Thánh một lần nữa trình bày cho các Kitô hữu những biến cố vĩ đại của ơn cứu độ đã được Chúa Kitô thực hiện, và do đó, hướng họ đến tầm nhận thức về vận mệnh tương lai của họ và củng cố họ trong sự cam kết để trở nên những nhân chứng trong lịch sử.

Nhắc lại các giai đoạn đã trải qua trong Tam Nhật Thánh, vào buổi sáng Phục Sinh, Ca Tiếp Liên, một bài thánh ca hay một loại Thánh Vịnh, giúp cho chúng ta lắng nghe một cách chính thức và trong trọng lời công bố về việc Chúa đã Phục Sinh: “Đức Kitô, niềm hy vọng của chúng ta, đã sống lại và đi trước chúng ta đến Ga-li-lê”. Đây chính là một lời khẳng định vô cùng quan trọng: Chúa Kitô đã sống lại. Và ở nhiều quốc gia trên thế giới, đặc biệt ở Đông Âu, vào ngày lễ Phục Sinh, mọi người chào nhau không như ngày thường là “chào buổi sáng” hay “chào buổi tối”, mà là “Chúa Kitô đã đã sống lại”, để khẳng định sự hân hoan mừng lễ Phục Sinh. “Chúa Kitô đã sống lại”. Tam Nhật Thánh lên tới đỉnh điểm với những lời này – “Chúa Kitô đã sống lại” – về một sự vui mừng hân hoan đầy xúc động. Những lời này không chỉ chứa đựng lời loan báo về một sự vui mừng và hy vọng, nhưng còn là một lời kêu gọi đối với tinh thần trách nhiệm và sứ mạng của các Kitô hữu. Và Lễ Phục Sinh không kết thúc với những chú bồ câu, những quả trứng Phục Sinh, những lễ hội – thậm chí ngay cả khi những điều này là tốt đẹp vì đó là dịp lễ của gia đình – nhưng Lễ Phục Sinh không kết thúc như vậy. Hành trình sứ vụ bắt đầu từ đó, bắt đầu từ việc loan báo: Chúa Kitô đã sống lại. Và lời loan báo này, mà Tam Nhật Thánh hướng tới, chuẩn bị cho chúng ta đón nhận, là trung tâm điểm của đức tin và niềm hy vọng của chúng ta, đó chính là điều cốt lõi, đó chính là một lời loan báo, đó là – từ này hơi khó – đó là ‘kerygma’, lời rao giảng tiên khởi, vốn tiếp tục được công bố cho Giáo Hội và đến lượt mình, Giáo hội được sai đi để loan báo Tin Mừng.

Thánh Phaolô đã tóm tắt biến cố phục sinh trong cách diễn tả này: “Chúa Kitô, lễ Vượt qua của chúng ta, đã chịu hiến tế” (1 Cr 5,7), như một con chiên. Ngài đã chịu hiến tế. Vì thế – Thánh Phaolô tiếp tục – “những điều xưa cũ đã qua đi và tất cả mọi thứ đã trở nên mới mẻ” (2 Cr 5:15). Được tái sinh. Và do đó, ngay từ đầu, những người tân tòng đã được rửa tội vào ngày lễ Phục Sinh. Cũng vào tối thứ Bảy này, tại Đền thờ Thánh Phêrô tôi cũng sẽ rửa tội cho tám người lớn, những người sẽ bắt đầu hành trình đời sống của một Kitô hữu. Và mọi thứ bắt đầu vì họ sẽ được tái sinh. Và, với một thể thức tổng hợp khác, Thánh Phaolô giải thích rằng Chúa Kitô “đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính” (Rm 4:25). Ngài là Đấng duy nhất, người duy nhất làm cho chúng ta được nên công chính; Chúa Giêsu là Đấng duy nhất làm cho chúng ta được tái sinh, không ai khác. Và, do đó, chúng ta không phải trả đồng nào cho sự công chính – việc làm cho chúng ta trở nên công chính – là nhưng không. Và đây chính là sự vĩ đại của tình yêu của Chúa Giêsu: Ngài tự hiến mạng sống của Ngài để làm cho chúng ta nên thánh, để canh tân chúng ta, để tha thứ cho chúng ta. Và đây chính là cốt lõi của Tam Nhật Vượt Qua này. Trong Tam nhật Vượt qua việc tưởng niệm biến cố nền tảng này trở thành một dịp cử hành đầy tâm tình tri ân, và đồng thời, nó canh tân ý nghĩa của tình trạng mới mẻ của những người được rửa tội, điều mà một lần nữa Thánh Phaolô diễn tả như sau: “Nếu anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, an hem hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, […] và chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới” (Cl 3: 1-3). Hãy hướng nhìn về thượng giới, nhìn về phía chân trời, mở rộng những chân trời: đây chính là đức tin của chúng ta, đây chính là sự công chính của chúng ta, đây chính là tình trạng ân sủng. Thực vậy, nhờ Bí tích Rửa tội, chúng ta được cùng sống lại với Chúa Giêsu và chúng ta chết đi cho những gì thuộc về thế gian; chúng ta được tái sinh như những thụ tạo mới: một thực tại đòi hỏi chúng ta phải trở thành một sự hiện hữu cụ thể từng ngày.

Nếu như một Kitô hữu thực sự để cho mình được gột rửa bởi Chúa Kitô, nếu họ thực sự để mình được Ngài lột bỏ con người cũ để bước vào một sự sống mới, mặc dù vẫn là một tội nhân – bởi vì tất cả chúng ta đều là tội nhân – thì họ không còn có thể bị hư hoại nữa, sự công chính hóa của Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi bị hư hoại; chúng ta là những kẻ tội lỗi nhưng không hư hoại; và người Kitô hữu không thể sống với tội lỗi trong tâm hồn mình, hoặc thậm chí họ cũng không thể là mục tiêu của sự chết. Và ở đây tôi phải nói một điều đáng buồn và hết sức đau đớn … Có những Kitô hữu giả hình: những người nói rằng “Chúa Giêsu đã phục sinh”, “tôi được công chính hóa nhờ Chúa Giêsu”, tôi đang ở trong một sự sống mới nhưng họ lại sống một cuộc sống hư hoại. Và những Kitô hữu giả hình này sẽ qua đi một cách hết sức tồi tệ. Một người Kitô hữu, tôi nhắc lại, là một tội nhân – tất cả chúng ta đều là tội nhân – và tôi cũng vậy – nhưng chúng ta xác tín một điều rằng khi chúng ta cầu xin Thiên Chúa tha thứ, Ngài sẽ tha thứ cho chúng ta. Những Kitô hữu đồi bại này cố tỏ vẻ mình là một người đáng được kính trọng, nhưng rốt cuộc, sự thối rữa hiện hữu nơi tâm hồn họ. Chúa Giêsu trao ban cho chúng ta một sự sống mới. Một Kitô hữu không thể để cho sự chết hiện hữu nơi tâm hồn mình, hoặc trở thành mục tiêu của sự chết. Chúng ta hãy nghĩ đến – đừng đi đâu xa – chúng ta hãy nghĩ đến điều gọi là “các Kitô hữu thuộc băng đảng mafia”. Nhưng những người này chẳng mang một nét đặc trưng nào là của một người Kitô hữu: họ gọi nhận mình là Kitô hữu, nhưng họ lại mang sự chết vào trong tâm hồn họ và của cả những người khác. Chúng ta hãy cầu nguyện cho họ, để Thiên Chúa có thể chạm vào tâm hồn của họ. Một người thân cận của chúng ta, nhất là những người nhỏ bé nhất và những người đau khổ nhất, trở thành gương mặt cụ thể để chúng ta có thể ban cho tình yêu thương mà Chúa Giêsu đã trao ban cho chúng ta. Và thế giới trở thành không gian của sự sống mới như những người được tái sinh.  Chúng ta được sống lại với Chúa Giêsu: đứng thẳng và đầu ngẩng cao, chúng ta có thể chia sẻ sự nhục nhã ê chề của những người mà ngày nay, như Chúa Giêsu, vẫn còn đang đau khổ, trần truồng, đói khổ, cô đơn, vẫn còn đang trong sự chết chóc, để nhờ Chúa Giêsu và với Chúa Giêsu, trở thành những khí cụ của ơn cứu độ và sự hy vọng, những dấu chỉ của sự sống và sự phục sinh. Tại nhiều quốc gia – ở Ý cũng như tại quê hương tôi – có một tập tục rằng, vào ngày lễ Phục sinh, khi nghe tiếng chuông báo, những người bà, các bà mẹ sẽ mang các trẻ em đi rửa mắt chúng bằng nước, với nước sự sống, như là dấu chỉ để có thể nhìn thấy những điều thuộc về Chúa Giêsu, những sự vật mới. Trong Lễ Phục Sinh, chúng ta hãy gột rửa tâm hồn chúng ta, hãy rửa sạch con mắt của linh hồn của chúng ta, để chúng ta có thể nhìn thấy những điều thiện mỹ và làm những điều tốt đẹp. Và điều này quả thực hết sức tuyệt vời! Đây chính là sự Phục Sinh của Chúa Giêsu sau Cuộc Khổ Nạn của Ngài, vốn chính là cái giá để cứu độ tất cả chúng ta.

Anh chị em thân mến, chúng ta hãy tự chuẩn bị để sống sốt sắng Tam Nhật Thánh giờ đây đã gần kề – bắt đầu vào Thứ Năm Tuần Thánh – để hơn bao giờ hết, chúng ta được tham dự một cách sâu thẳm vào mầu nhiệm của Chúa Kitô, Đấng đã chết và sống lại vì chúng ta. Nguyện Đức Trinh Nữ Maria Rất Thánh, Đấng đã cùng đồng hành với Chúa Giêsu trong Cuộc Khổ Nạn của Ngài – Mẹ đã hiện diện dưới chân Thập giá, nhìn lên Chúa Giêsu và đau đớn… Mẹ đã hiện diện và kết hợp với Chúa Giêsu dưới chân thập giá, nhưng không xấu hổ về con của mình, một người mẹ không bao giờ xấu hổ về con của mình. Mẹ đã hiện diện ở đó, và Mẹ đã lãnh nhận nơi tâm hồn Mẹ niềm vui khôn tả của sự Phục Sinh – xin Mẹ cùng đồng hành với chúng ta trong hành trình thiêng liêng này. Xin Mẹ ban cho chúng ta ân sủng để được tham dự vào những cử hành trong những ngày sắp tới, để tâm hồn chúng ta và đời sống của chúng ta có thể được biến đổi thực sự. 

Khi chia sẻ với anh chị em những suy tư này, tôi xin gửi đến tất cả anh chị em và cộng đoàn cùng với những người thân của anh chị em những lời chúc mừng lễ Phục sinh vui tươi và đầy thánh thiện. 

Và tôi khuyên anh chị em, vào buổi sáng Phục Sinh, hãy đưa trẻ em đến một vòi nước và rửa mắt cho chúng. Đó sẽ là một dấu hiệu của việc làm thế nào để nhìn thấy Chúa Giêsu Phục Sinh.

Dưới đây là lời chào mừng bằng tiếng Ý của ĐTC Phanxicô sau bài chia sẻ Giáo lý:

Tôi vui mừng tiếp đón các tham dự viên tham gia Hội nghị Quốc tế UNIV, 50 năm kể từ khi bắt đầu một sự kiện quan trọng như vậy. Cha khuyên tất cả các con hãy thể hiện những năm đào tạo đại học như là một sự chuẩn bị cần thiết cho việc phục vụ con người, cho việc làm chứng cho niềm vui và những giá trị của đức tin.

Tôi chào các Nữ tu thuốc Dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ; các giáo xứ, các Thị trưởng trẻ của tỉnh Catania; các Hướng đạo sinh của Bronte và của Trani và các nhóm sinh viên, đặc biệt là các nhóm Civitavecchia, Teramo và Marzana.

Tôi đặc biệt nhớ đến những người trẻ tuổi, những người đau yếu và những cặp đôi mới kết hôn. Tam Nhật Phục Sinh bắt đầu vào ngày Thứ Năm Tuần Thánh, đỉnh điểm của Năm Phụng vụ. Hãy suy niệm về cái giá máu mà Chúa Giêsu phải trả để cứu độ chúng ta. Nguyện xin cho Thứ Sáu Tuần Thánh giúp cho tất cả chúng ta biết luôn kiên nhẫn trong những khoảnh khắc đau khổ của thập giá trong cuộc đời, và nguyện xin cho Chúa nhật Phục Sinh có thể khỏa lấp tâm hồn mỗi người chúng ta với niềm vui chiến thắng khải hoàn được thực hiện bởi Chúa Giêsu trên tất cả những gì chống lại sự sống cũng như những điều thiện mỹ trên thế giới.

Minh Tuệ chuyển ngữ

Bài liên quan

Bài mới

Facebook

Youtube